Huyết Hải cuộn trào, những con sóng máu đỏ thẫm vỗ vào vách đá, phát ra tiếng gào thét như vạn linh hồn đang kêu gào trong đau đớn. Dưới ánh sáng mờ ảo của Ma Uyên, Tạ Vô Niệm đứng đối diện Huyền Dạ, Ma Nữ Huyết Hải. Ma khí từ hai người bùng nổ, khiến không gian rung chuyển, những ma hồn yếu ớt gần đó tan biến thành tro.
Huyền Dạ, thân hình mảnh mai trong bộ hắc y, đôi mắt đỏ rực như ngọc máu, khẽ nhếch môi. "Tạ Vô Niệm, ngươi tự xưng là ma đầu, nhưng mới chỉ là Tụ Khí kỳ tầng ba. Ngươi nghĩ mình đủ tư cách thách thức ta?" Nàng vung tay, một luồng huyết quang từ Huyết Hải ngưng tụ thành một cây trường mâu đỏ thẫm, mũi mâu sắc bén như có thể xuyên thủng cả thiên đạo.
Tạ Vô Niệm không đáp, ánh mắt lạnh lẽo quét qua nàng. Trong đầu hắn, hàng loạt tính toán lướt qua như một ván cờ. Nàng là Trúc Cơ kỳ sơ giai, mạnh hơn ta hai cảnh giới. Trực diện giao tranh, ta không có cơ hội. Nhưng Huyết Hải này...chính là lợi thế của ta. Hắn khẽ nhếch môi, nụ cười tàn nhẫn lộ ra. "Huyền Dạ, ngươi mạnh hơn ta, nhưng ngươi đã phạm sai lầm lớn nhất: để ta bước vào Huyết Hải."
Không đợi Huyền Dạ phản ứng, Tạ Vô Niệm cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Máu hòa vào Huyết Hải, lập tức kích hoạt Thiên Huyết Luân Hồi Kinh. Những dòng máu trong Huyết Hải rung động, như bị một lực lượng vô hình điều khiển, hóa thành hàng trăm lưỡi dao máu bay vút về phía Huyền Dạ. Mỗi lưỡi dao mang theo ma khí kinh hồn, như muốn cắt nát không gian.
Huyền Dạ nhíu mày, trường mâu trong tay nàng vung lên, tạo ra một bức tường huyết quang chặn lại lưỡi dao. "Thiên Huyết Luân Hồi Kinh? Ngươi...làm sao ngươi có được công pháp này?" Giọng nàng lộ rõ sự kinh ngạc, nhưng ngay sau đó, nàng cười lạnh. "Nhưng chỉ với chút ma khí này, ngươi nghĩ có thể thắng ta?"
Nàng giậm chân, Huyết Hải bùng nổ, hàng ngàn ma hồn trồi lên từ mặt biển, hóa thành những bóng đen gào thét lao về phía Tạ Vô Niệm. Mỗi ma hồn đều mang theo oán khí ngập trời, đủ để khiến một tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường hồn phi phách tán.
Tạ Vô Niệm không hề hoảng loạn. Hắn đưa tay chạm vào Hắc Ma Châu mà Hắc Quỷ Lão Nhân đưa cho, ma khí tinh thuần từ viên ngọc tràn vào cơ thể, khiến khí tức của hắn tăng vọt. Hắn nhếch môi, thì thầm: "Huyền Dạ, ngươi xem ma hồn là vũ khí, nhưng đối với ta, chúng chỉ là...chất dinh dưỡng."
Hắn vung tay, Thiên Huyết Luân Hồi Kinh vận chuyển, một vòng xoáy máu xuất hiện quanh người hắn. Những ma hồn lao tới lập tức bị vòng xoáy nuốt chửng, hóa thành ma khí tinh thuần, bổ sung vào cơ thể Tạ Vô Niệm. Hắn cảm nhận được linh lực trong cơ thể tăng lên, từ Tụ Khí kỳ tầng ba nhảy vọt lên tầng năm chỉ trong vài hơi thở.
Huyền Dạ sững sờ, ánh mắt lóe lên một tia kinh hãi. "Ngươi...ngươi dám hấp thụ ma hồn? Ngươi không sợ bị oán khí xâm thực tâm trí?"
Tạ Vô Niệm cười lớn, giọng lạnh như băng: "Tâm trí? Ta không có đạo tâm để mà xâm thực. Oán khí của vạn ma, ta sẽ dùng nó để rèn ý chí của mình. Huyền Dạ, ngươi thua vì quá coi trọng cái gọi là 'luật lệ' của Ma Uyên."
Hắn bước tới, mỗi bước chân khiến Huyết Hải rung chuyển. Máu từ cơ thể hắn hòa vào Huyết Hải, tạo thành một bóng người khổng lồ phía sau, mang hình dáng của một ma thần cổ xưa, đôi mắt đỏ rực như muốn thiêu đốt tất cả. Đây là bí thuật "Huyết Thần Ảnh" của Thiên Huyết Luân Hồi Kinh, một kỹ năng chỉ có thể thi triển khi huyết mạch Ma Thần đạt đến mức độ nhất định.
Huyền Dạ cắn răng, trường mâu trong tay nàng hóa thành một con rồng máu, lao thẳng vào Huyết Thần Ảnh. Nhưng bóng người khổng lồ chỉ khẽ vung tay, con rồng máu tan vỡ, hóa thành một cơn mưa máu rơi xuống Huyết Hải. Huyền Dạ bị phản chấn, phun ra một ngụm máu, cơ thể lùi lại mấy bước.
"Ngươi...không phải con người!" Huyền Dạ hét lên, giọng đầy phẫn nộ nhưng cũng xen lẫn sợ hãi.
Tạ Vô Niệm tiến đến gần nàng, ánh mắt không chút cảm xúc. "Con người? Ta chưa bao giờ là con người kể từ khi bị phản bội. Huyền Dạ, ngươi có hai lựa chọn: thần phục ta, hoặc chết."
Huyền Dạ siết chặt tay, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự bất cam. Nàng là Ma Nữ Huyết Hải, từng tung hoành Ma Uyên, chưa bao giờ khuất phục trước ai. Nhưng khí tức từ Tạ Vô Niệm khiến nàng cảm nhận được một nỗi sợ hãi bản năng, như thể hắn không phải một tu sĩ Tụ Khí kỳ, mà là một ma thần tái sinh.
Đúng lúc này, từ xa vang lên một tiếng hét thảm thiết. Một nhóm ba tu sĩ, hai nam một nữ, chạy tới từ hướng khác của Huyết Hải. Họ mặc y phục rách nát, rõ ràng là những kẻ bị truy sát rơi xuống Ma Uyên. Người dẫn đầu, một nam tử trung niên, hét lên: "Ma Nữ Huyết Hải! Xin tha mạng! Chúng ta chỉ vô tình lạc vào đây, không có ý mạo phạm!"
Tạ Vô Niệm liếc nhìn họ, ánh mắt không chút gợn sóng. Hắn nhận ra ngay, đây là những tán tu bị chính phái truy sát, giống như hắn trước đây. Nhưng trong đầu hắn, chỉ có một ý nghĩ: Họ không có giá trị với ta.
Huyền Dạ nhíu mày, nhìn Tạ Vô Niệm. "Ngươi định làm gì với họ? Họ cũng là kẻ bị thế gian ruồng bỏ, giống ngươi."
Tạ Vô Niệm cười lạnh, bàn tay khẽ vung. Một lưỡi dao máu từ Huyết Hải bay ra, xuyên thủng ngực nam tử trung niên. Hai người còn lại hoảng loạn, nhưng chưa kịp chạy, hai lưỡi dao khác đã cắt ngang cổ họ. Ba thi thể ngã xuống, máu hòa vào Huyết Hải, khiến ma khí quanh Tạ Vô Niệm càng thêm nồng đậm.
Huyền Dạ kinh hãi, lùi lại một bước. "Ngươi...họ là người vô tội! Ngươi giết họ mà không chút do dự?"
Tạ Vô Niệm quay lại, ánh mắt sắc như dao. "Vô tội? Trong thế giới này, không có vô tội, chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu. Máu của họ sẽ giúp ta mạnh hơn, thế là đủ. Huyền Dạ, ngươi còn không quyết định, ta sẽ lấy máu của ngươi làm chất dinh dưỡng tiếp theo."
Huyền Dạ cắn môi, ánh mắt phức tạp. Nàng biết, nếu tiếp tục chiến đấu, nàng có thể thắng, nhưng cái giá phải trả sẽ rất lớn. Cuối cùng, nàng quỳ một chân xuống, giọng trầm thấp: "Ta, Huyền Dạ, nguyện thần phục Tạ Vô Niệm, Ma Đầu Huyết Hải."
Tạ Vô Niệm gật đầu, không chút cảm xúc. Hắn không tin Huyền Dạ, nhưng hắn cần nàng như một quân cờ. "Tốt. Dẫn ta qua Huyết Hải, và nói cho ta biết mọi bí mật của Ma Uyên. Nếu ngươi dám phản bội, ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã sinh ra."
Hắc Quỷ Lão Nhân, đứng từ xa quan sát, cười khùng khục. "Tiểu tử, ngươi đúng là ma đầu trời sinh. Nhưng cẩn thận, Huyết Hải chỉ là khởi đầu. Đáy Ma Uyên còn có những thứ khiến cả Ma Thần cũng phải run sợ."
Tạ Vô Niệm không đáp, chỉ bước về phía trước, ma khí quanh người hắn như một cơn bão. Trong lòng hắn, chỉ có một ý nghĩ: Thiên đạo, chính phái, ma đạo...tất cả chỉ là quân cờ. Ta sẽ nghiền nát tất cả để đạt được mục tiêu của mình.