Cherreads

Chapter 24 - [ Chương 23 ] Huyền tâm dạ hành

Kể từ đêm nhận trục pháp “Huyền Tâm Cửu Thức”, mỗi tối khi trăng lên cao, Vân Thiên Hà đều một mình rời khỏi nội viện, men theo con đường đá sau núi đến khu vực hẻo lánh, dựng lên một trận pháp tĩnh âm, rồi nhập định thi triển pháp quyết.

Dưới bóng trăng mờ, một tầng mỏng kim quang như sợi tơ nhẹ nhàng cuốn quanh thân thể hắn, tạo thành chín đạo ấn phù theo nhịp thở. Trong từng hơi thở là tiếng tim đập như sấm, chậm rãi nhưng vững vàng.

> “Huyền Tâm Cửu Thức – không phải là công pháp để tu sức mạnh, mà để chấn tâm, trấn linh. Cảnh giới càng cao, tâm càng dễ loạn. Tâm bất ổn, đạo bất thành.”

Một đêm nọ, đang vận chuyển đến tầng thứ năm của pháp quyết, hồn hải của hắn rung động, trong thoáng chốc xuất hiện một vòng xoáy nhỏ nơi trung tâm thức hải — đây là mầm móng của Tâm Nhãn, năng lực giúp nhìn thấu khí cơ dao động và cả tâm ma của địch thủ.

> [🔔 Hệ Thống thông báo]:

"Thi triển Cửu Thức thành công. Kích hoạt mầm mống 'Tâm Nhãn'. Cảm Tri +3. Tăng kháng tâm ma."

Ba ngày sau, tại quảng trường thiên lôi thạch lộ của nội viện, hơn ba trăm đệ tử tụ hội – tất cả đều là người được chọn lọc từ nội môn, tinh anh của tinh anh.

Cửu Tinh Tiên Thai Các là nơi tiếp cận tầng tu luyện thượng phẩm nhất, nơi có linh khí kết tụ thành hình, nơi những truyền thừa cổ xưa nhất được bảo lưu.

Trong đám người, không khó nhận ra vài tên tuổi nổi bật:

Tô Thanh Nguyệt – thiên tài song tu linh căn, tu vi Kim Đan trung kỳ, dung nhan tuyệt sắc, phong thái lạnh lùng.

Trác Tử Văn – đệ tử được Thủ Tịch Trưởng Lão thu làm đồ đệ, nghe đồn từng một chiêu phá hủy động phủ Yêu Vương nhị giai.

Lý Tâm – nữ tu luyện trận đạo kiêm luyện đan, nổi tiếng với chỉ số trí lực gần như tuyệt đối.

Khi Vân Thiên Hà bước vào, ánh mắt một số người quét qua rồi bỏ đi, bởi hắn không nằm trong bảng xếp hạng thiên tài của nội môn. Nhưng cũng có vài người như Tô Tuyết Nghi, Trương Đại Sơn, Diệp Linh – đứng vẫy chào, tỏ rõ niềm tin.

---

🎙️ Trưởng lão chủ khảo – Hắc Y Lôi Khuyết – tuyên bố:

> “Ba vòng khảo nghiệm – đầu tiên là Ý Chí Vấn Tâm Trận, kế là Đấu Pháp Song Song, cuối cùng là Vấn Đạo Thiên Trì.

Kẻ đủ tâm – vào được. Kẻ đủ lực – tồn tại được. Nhưng kẻ đủ đạo… mới có thể chân chính xứng bước vào Cửu Tinh Tiên Thai Các.”

Và cuộc khảo thí bắt đầu.

Bầu trời xám xịt, linh khí tụ động trong không gian, giữa quảng trường đá rộng lớn là một pháp trận lạ thường – chín trụ đồng khảm ngọc dựng quanh một đài tròn, tạo thành “Tâm Ma Chi Trận”.

> “Vòng một – Vấn Tâm Trận!” – Trưởng lão Hắc Y Lôi Khuyết tuyên bố, giọng trầm vang vọng, “Kẻ đứng trong đó sẽ bị dẫn dắt vào ‘Kính Ảnh Tâm Cảnh’, đối mặt với chân ngã – bao gồm nỗi sợ, dục vọng, thất vọng, và quá khứ đen tối nhất.”

---

☯️ Khi Vân Thiên Hà bước vào trận

Ngay khoảnh khắc chạm bước chân đầu tiên vào trong pháp trận, thế giới xung quanh lập tức tan biến.

Hắn như bị hút vào một khoảng không vô tận, trước mắt xuất hiện từng lớp sương xám cuộn trào. Một tấm kính hư vô từ từ hiện ra giữa không trung – chính là “Tâm Kính” phản chiếu chân tâm của hắn.

Bên trong tấm kính, một hình ảnh quen thuộc xuất hiện: Đó là Vân Thiên Hà kiếp trước, gương mặt gầy guộc, ánh mắt u uẩn, bàn tay cầm mẩu bánh mì khô trong một căn phòng trọ nghèo nàn. Hắn nhìn ra cửa sổ, nơi người con gái hắn yêu mỉm cười... nhưng là với người khác.

> “Ngươi mãi chỉ là kẻ đứng ngoài cuộc đời người ta.”

“Không tiền, không bối cảnh, không tôn nghiêm. Tình cảm của ngươi, vốn không đáng được đáp lại.”

Giọng nói vang lên không phải từ bên ngoài, mà là từ chính tâm trí của hắn.

Đột nhiên, khung cảnh chuyển đổi — là thời khắc hắn bị trục xuất khỏi Vân gia, thân thể gục ngã dưới tuyết, những tiếng cười nhạo, ánh mắt khinh bỉ, cả tiếng nhị phu nhân thâm độc vang vọng:

> “Đồ phế vật như ngươi… vẫn không cam lòng à?”

---

⚡ Vân Thiên Hà… siết chặt tay

Hơi thở hắn rối loạn trong chốc lát, lòng ngực căng tức như bị bóp nghẹt. Nhưng hắn không hề lùi bước.

> “Ta từng là phế vật… nhưng không phải mãi mãi.”

> “Tất cả những gì các ngươi cười nhạo, chà đạp... ta sẽ từng bước giẫm lên để bước tới đỉnh phong.”

Vầng trán hắn tỏa ra quang mang, Hỗn Nguyên Chi Lực từ đan điền cuộn trào, xung kích tan rã màn ảo ảnh.

Tấm Tâm Kính nứt ra như thủy tinh bị oanh tạc, một vệt sáng lóa chiếu rọi.

---

> [🔔 Hệ Thống thông báo]:

“Vấn Tâm Trận vượt qua. Kháng Tâm Ma +10%. Kích hoạt tầng hai ‘Tâm Nhãn’ – có thể cảm ứng dao động tâm niệm đối thủ trong chiến đấu. Chỉ số Cảm Tri +5.”

🧘 Bên ngoài pháp trận

Khi Vân Thiên Hà mở mắt, trán rịn mồ hôi, nhưng ánh nhìn lại sáng hơn bao giờ hết. Một số đệ tử khác vẫn đang run rẩy hoặc gào thét trong trận, có người ngã gục, có người không vượt qua được mà bị đẩy ra ngoài với ánh mắt thất thần.

Trưởng lão Hắc Y Lôi Khuyết khẽ liếc hắn, ánh mắt hơi thay đổi — không nói ra lời, nhưng đã ghi lại cái tên này vào tâm trí.

Trong lúc Vân Thiên Hà vừa rời Vấn Tâm Trận

Một thân ảnh gầy gò, tóc tai rối bù, đang quỳ rạp dưới đất gần cột trận thứ bảy. Đó là một thí sinh trông có vẻ bình thường – Trình Vũ, từ một tán tu nhỏ ở biên thành phía Nam.

Trình Vũ không vượt qua Vấn Tâm Trận.

Hắn bị đẩy bật khỏi trận pháp trong tiếng hộc máu, khuôn mặt nhợt nhạt không có lấy chút sắc khí, hai mắt vẫn đờ đẫn nhìn về phía xa xăm. Nhưng hắn không rời đi.

> “Ngươi đã thất bại, còn quỳ ở đó làm gì?” – Một đệ tử khác lạnh lùng buông tiếng.

> “Chẳng lẽ muốn van xin vào tông môn?”

Trình Vũ không đáp. Nhưng hắn khẽ nắm chặt góc áo, rồi từ từ cúi đầu – không phải vì nhục nhã, mà là để che giấu ánh mắt đầy lửa cháy.

Vân Thiên Hà đứng gần đó, chứng kiến tất cả.

Hắn bước lại gần, không nói lời dư thừa, chỉ ném cho Trình Vũ một lọ Thanh Linh Đan hạ phẩm rồi nói:

> “Ngươi thua trận này, không có nghĩa là kết thúc.”

> “Có người ngã rồi không đứng dậy nữa. Có người ngã rồi bước cao hơn trước đó.”

Trình Vũ lúc ấy ngẩng lên, hai mắt đỏ ngầu, lặng im nhìn hắn – và khẽ gật đầu.

Hạt giống một mối nhân duyên huynh đệ… từ thất bại mà nảy nở.

---

⚔️ Vòng Hai – Đấu Pháp Song Song

Ngày hôm sau, vòng khảo thí thứ hai chính thức bắt đầu.

Quảng trường nội viện được chia làm tám võ đài, dựng pháp trận bảo hộ quanh rìa. Mỗi võ đài chỉ được diễn ra một trận, các trưởng lão đều hiện thân quan sát.

> “Luật thi đấu: Không được cố ý sát thương trí mạng. Ai rơi khỏi võ đài hoặc không thể tiếp tục chiến đấu thì bị xử là thua. Tự ý rút lui không được tiếp tục khảo thí.”

Danh sách giao đấu được xướng lên. Mỗi người đều phải song song sử dụng chiến pháp – công pháp – điều phối linh khí và phản ứng thực chiến.

---

💥 Trận đấu tiêu biểu: Tô Thanh Nguyệt vs Lãnh Mộc Hàn

Tô Thanh Nguyệt – thiên tài của chi thứ Tô gia, sở hữu Hỏa Linh Căn tam phẩm và công pháp Tàn Dương Pháp Ấn.

Lãnh Mộc Hàn – đệ tử ngoại lai đến từ Bắc Vực, tu luyện Tĩnh Thủy Tâm Quyết, lấy thủ chế công.

Trận đấu giữa Hỏa – Thủy, giữa công phá cuồng bạo và thủ vững như thành diễn ra vô cùng kịch tính.

> “Tàn Dương Chi Ấn – Tam Liên Truy Kích!” – Tô Thanh Nguyệt lao tới, ba ấn hỏa đỏ rực như mặt trời nhỏ đánh thẳng về đối phương.

> “Vô Thủy Linh Mạc!” – Lãnh Mộc Hàn thu mình dựng tầng thủy kính ngăn lại.

Hai bên va chạm dữ dội, lôi động đất trời, khiến linh khí cả khu vực như bị kéo căng. Tuy nhiên cuối cùng, Tô Thanh Nguyệt chiến thắng, nhưng chỉ nhờ chênh lệch cảnh giới.

Trưởng lão chấm điểm không hề tiếc lời khen:

> “Tuy bại, Lãnh Mộc Hàn phòng ngự thập phần kín kẽ, đủ tư cách vào nội môn.”

🌟 Trận này trở thành tâm điểm bình luận, nhưng vẫn còn một vài trận chưa diễn ra – trong đó có sự góp mặt của Diệp Linh và Trương Đại Sơn, bằng hữu của Vân Thiên Hà.

Trận đấu thứ 23 – Trương Đại Sơn vs Hạ Tường Phi, đệ tử từ gia tộc Hạ Thị tại Vân Bắc, sở trường dùng song đoản kiếm và tốc độ.

Trương Đại Sơn, thân cao tám thước, cơ bắp như núi, chiến pháp trực diện, đơn giản mà cường mãnh.

Trên võ đài, khi trưởng lão vừa ra hiệu bắt đầu…

> “Song Ảnh Trảm!” – Hạ Tường Phi hóa thành hai bóng ảnh, tả hữu công tới, lưỡi đoản kiếm xé gió sắc bén.

Vút! Vút!

> “Hừ! Dùng tốc độ sao?” – Trương Đại Sơn khẽ gầm, đập mạnh chiến chùy xuống mặt đất, khiến cả võ đài rung chuyển.

> "Thiết Sơn Quyền – Hám Địa!"

Một quyền đập thẳng xuống, không phải về phía đối thủ mà là mặt đất, khiến khí kình lan ra như sóng, ép buộc song ảnh bị lộ diện.

> “A!” – Hạ Tường Phi bị sóng lực chấn ra khỏi trạng thái thân pháp, chưa kịp phòng ngự thì bị Đại Sơn đập một chùy xuống ngay trước mũi, chỉ dừng cách mấy tấc!

Ầm!

Đất đá bắn tung. Chiến búa dựng đứng, Hạ Tường Phi ngã ngồi, run rẩy.

Trưởng lão phất tay áo:

> “Trận thứ 23, Trương Đại Sơn thắng!”

Toàn trường xôn xao – sức mạnh cường bạo tuyệt đối, phá vỡ cả thân pháp nhanh nhẹn. Một vài người không khỏi nuốt nước bọt. Trương Đại Sơn cười hề hề, lui xuống võ đài, lẩm bẩm:

> “Tiểu Hà mà ra tay còn bá hơn ta nữa…”

---

🍃 : Diệp Linh – Phong Ẩn Tung Hoa

Trận thứ 24 – Diệp Linh vs Mộc Gia Tuấn, thiếu chủ của Mộc Gia, thiên phú nhị phẩm, dùng mộc pháp công thủ hợp nhất, có tiếng là khó đối phó.

Diệp Linh, nữ tử áo lam, mắt sáng như trăng, bước lên nhẹ nhàng, khí tức như gió thoảng, không ai đoán nổi nàng tu pháp gì.

Ngay từ đầu, Mộc Gia Tuấn đã tấn công.

> “Mộc Sinh Túc Mạch!” – Từ đất mọc lên rễ mộc trói chân, rồi lao tới với pháp ấn như móng vuốt.

Diệp Linh nhướng mày.

> “Phong Ảnh Ẩn Thân.” – Nàng lướt nhẹ sang một bên, thân ảnh hóa hư ảo, biến mất trong làn gió lặng.

Phập! – Mộc pháp đánh hụt!

Ngay khi Mộc Gia Tuấn còn đang kinh ngạc…

> “Phong Hoa Trảm!” – Diệp Linh hiện thân sau lưng, vung tay như múa hoa, kiếm khí kết hợp cùng phong linh tạo nên một vòng xoáy hoa gió.

Ầm!

Mộc Gia Tuấn bật ngửa, bị đánh văng ra ngoài võ đài trước khi kịp phản ứng.

> “Trận thứ 24, Diệp Linh thắng!”

Lúc bước xuống đài, Diệp Linh khẽ liếc về phía khán đài – nơi Vân Thiên Hà đang ngồi.

Nàng không nói gì, nhưng ánh mắt ấy… đã giao tiếp với hắn cả vạn lời.

⚔️ : Võ Đài Chiến – Vân Thiên Hà Xuất Thủ!

Trận thứ 35 – Vân Thiên Hà vs La Hồng Phi – một đệ tử tân sinh đến từ Hỏa Ưng Thôn, tu luyện Hỏa Huyết Quyết, lấy cường bạo công kích là chính.

Trưởng lão chủ khảo hô:

> “Bắt đầu!”

La Hồng Phi gầm lên, pháp lực hỏa hệ bùng phát, đôi tay hóa thành hỏa trảo, như hai mảnh liệt diễm bổ về phía Vân Thiên Hà.

> “Tiểu tử, nghe nói ngươi dạo này rất nổi danh? Để xem có chịu nổi một trảo của ta không!”

Vân Thiên Hà chỉ nhíu mày, thân hình không động, tay trái kết ấn, khẽ vẫy.

> “Tam Muội Chân Hỏa – Ẩn Diễm!” – Một làn hỏa diễm màu xanh không tỏa ra khí tức hừng hực, nhưng lại khiến không khí méo mó quanh hắn.

ẦM!

Hỏa trảo va chạm Tam Muội Hỏa – tiếng nổ bị nghẹt lại, như có áp lực vô hình.

La Hồng Phi kêu thảm, hai tay bị bỏng nặng, kinh hãi lui về sau.

> “Pháp… Pháp lực của ngươi… không giống lửa thường!?”

Vân Thiên Hà không nói một lời, huyền thiết kiếm trên tay hóa thành một tia chớp đen ánh hỏa, chém xéo từ vai xuống thắt lưng của La Hồng Phi.

> “Phụt!”

Máu văng ra, nhưng đã bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu cháy giữa không trung.

Trưởng lão cau mày nhưng không can thiệp, vì đòn vừa rồi vẫn giữ lại mạng sống.

> “Trận thứ 35! Vân Thiên Hà thắng!”

Toàn trường lặng như tờ, nhiều đệ tử nội môn cau mày. Cảnh giới không quá cao, nhưng chiêu thức điêu luyện, nội lực tinh thuần, còn là Tam Muội Chân Hỏa hiếm gặp…

> “Tên này… không đơn giản…”

---

🔥 : Loạn Khảo Trường – Cấm Thuật Bộc Phát

Ngay sau trận thứ 37, khi trưởng lão định tuyên bố nghỉ giải lao giữa các vòng…

ẦM!!!

Từ vị trí một đệ tử đang chờ thi đấu, hắc khí bùng phát!

> “Đó là… tà khí?! Cấm thuật!”

Một cột khói đen trụi lên tận trời, pháp lực dâng trào không đúng đạo lộ chính thống – đó là Tà Ảnh Hồn Sát Trận, một trận pháp bị cấm từ thời chiến loạn.

Tên đệ tử kia cười gằn, đôi mắt đỏ ngầu:

> “Thiên Đô Thần Viện? Một bọn phế vật sống trong ánh sáng… Các ngươi xứng sao!?”

Ầm!!!

Cột tà khí hút lấy linh khí xung quanh, khiến các đệ tử yếu lập tức hôn mê. Cả võ đài bắt đầu rạn nứt, một nửa đổ sập!

> “Có sát khí! Mau phong ấn vòng ngoài!”

Trưởng lão hét lớn, nhưng tà pháp đó đã ăn sâu vào mặt đất, khiến cho cả đấu trường bị khóa pháp lực trong chốc lát.

Ngay khi hắn định tự thiêu để triệu hồi Tà Linh, thì một thanh kiếm ánh bạc xé gió đến – “Xuyệt!”

Đầu hắn rơi xuống đất, còn thân thể cháy rực dưới Tam Muội Chân Hỏa.

Chính là Vân Thiên Hà, không ngần ngại xuất thủ.

> “Tà đạo, giết không tha.”

Lửa lan ra, thiêu trụi tà khí trước khi nó kịp triệu hồi bất cứ thứ gì.

Trưởng lão chủ khảo mặt không cảm xúc, nhưng đáy mắt ẩn hiện tia khen ngợi. Một trưởng lão áo xám khác âm thầm gật đầu:

> “Khống chế lực chính xác, ra tay quả quyết, không vì do dự mà hỏng đại sự. Tên này… có tư chất làm kiếm thủ sát trận.”

Sân thi đấu đổ nát một góc, nhưng tà khí đã bị thiêu rụi hoàn toàn, không để lại dư âm nào ngoài tử thi cháy đen và vết máu loang lổ.

Trưởng lão chủ khảo – Hứa Hành Phong đứng giữa đống vụn vỡ, ánh mắt lướt qua đám đệ tử đang hoảng loạn, rồi dừng lại rất lâu ở chỗ Vân Thiên Hà vừa lùi kiếm vào vỏ.

> “Hừm… Xuất thủ quả quyết, lại là Tam Muội Chân Hỏa… Thiếu niên này không thể xem thường.”

Một vị trưởng lão áo xám râu dài đứng nơi cao nhất trong khán đài – Trưởng lão Tàng Bách, quản sự của Phong Tuệ Các (nơi ghi nhận tư chất chiến đấu đệ tử nội môn), khẽ vỗ tay ba cái.

> “Tốt… Rất tốt… Dưới tình huống như vậy, không lùi bước, không dao động, lại biết kiểm soát thiêu đốt tà khí mà không tổn thương người xung quanh.”

Lão quay sang một lão giả mặc đạo bào tím, là Đường Lâm Chân Nhân – trưởng lão Tàng Bảo Điện, thấp giọng nói:

> “Tên tiểu tử họ Vân đó… phiền đạo hữu tra giúp tư liệu, nếu không có tông tích nào quá đặc biệt, có thể cân nhắc đưa hắn vào danh sách bồi dưỡng sơ bộ.”

Đường Lâm mỉm cười:

> “Ồ? Ngài cũng để mắt đến hắn à? Vậy để ta đích thân thẩm định sau.”

Ở bên dưới, một số đệ tử đã tỉnh lại. Những người bạn của Vân Thiên Hà như Trương Đại Sơn, Diệp Linh, Tô Tuyết Nghi cũng sững sờ trước cảnh tượng vừa rồi.

> Trương Đại Sơn: “Tên này… từ bao giờ lại nhanh như vậy? Không hổ là người từng bước qua Tam Muội Hỏa…”

> Diệp Linh thì không nói gì, ánh mắt nhìn về Vân Thiên Hà lại phức tạp hơn một chút – vừa nể phục vừa nghi hoặc.

---

🔸 Từ xa, một bóng người ẩn sau mái ngói...

Trên mái điện xa xa của khu nội viện, một bóng người áo lam, tóc dài như tuyết, lặng lẽ dõi theo.

Đó là Vân Linh Hoa, nay đã trở thành một trong những trưởng lão ngoại danh của Vạn Bảo Các tại Thiên Đô Thành.

Nàng thở dài:

> “Thiên Hà… ngươi bắt đầu bước ra ánh sáng rồi sao? Chỉ mong bước chân sau này không bị ánh sáng thiêu đốt…”

Sáng hôm sau, quảng trường của nội viện rợp kín tân sinh. Các trưởng lão chủ quản từng nhánh đang lần lượt công bố kết quả chính thức của kỳ thực chiến.

Tiếng chuông đồng vang vọng ba lần. Trưởng lão phụ trách ngoại vụ – Đàm Kính – tiến ra giữa đài cao, giọng như sấm rền:

> “Kỳ thực chiến năm nay, bất chấp biến cố tà giáo xen vào, các đệ tử vẫn xuất sắc thể hiện bản lĩnh và dũng khí. Dưới đây là danh sách những người đạt thành tích cao, được Tàng Tu Các và Tàng Bảo Điện ghi nhận!”

Một vị đệ tử tay cầm thẻ ngọc đọc vang từng cái tên:

Diệp Linh – Điểm đánh giá: 87 – Xếp hạng: 5

Trương Đại Sơn – Điểm đánh giá: 89 – Xếp hạng: 4

Tô Tuyết Nghi – Điểm đánh giá: 92 – Xếp hạng: 3

Hạ Vô Lâm – Điểm đánh giá: 96 – Xếp hạng: 2

Vân Thiên Hà – Điểm đánh giá: 99 – Xếp hạng: 1

Ngay khi tên cuối cùng vang lên, toàn trường im bặt, nhiều ánh mắt kinh ngạc quay về phía Vân Thiên Hà, người vẫn đang đứng lặng lẽ phía sau cùng.

> “Hắn… là người đứng đầu?”

> “Không phải hắn chỉ là tân sinh vô danh sao?”

> “Không thể nào, ta thấy hắn chỉ ra tay một lần, chẳng lẽ... bị ghi điểm vì tiêu diệt tà khí?”

Trưởng lão Tàng Bách cười khẽ:

> “Đúng là bất ngờ, nhưng đây mới chỉ là bước đầu. Nội viện từ nay sẽ không còn bình lặng.”

---

🎁 Phần thưởng công bố:

Người đứng đầu, Vân Thiên Hà, nhận được:

Một lệnh bài nội môn cấp Thanh Đồng, cho phép vào tầng hai của Tàng Kinh Các.

Một bình Ngưng Linh Tán hỗ trợ tăng tốc hấp thu linh khí.

Một chiến pháp nhị phẩm: Thương Phong Bộ – tăng tốc độ và độ linh hoạt trong chiến đấu.

30 điểm cống hiến nội môn.

Những người trong top 5 đều nhận được pháp bảo, đan dược và quyền ưu tiên chọn nhánh tu luyện trong lễ phân nhánh sắp tới.

---

Sau buổi lễ, Tô Tuyết Nghi bước đến gần Vân Thiên Hà, ánh mắt ôn hòa:

> “Không ngờ… huynh lại giấu sâu như vậy. Nhưng cũng tốt… lần tới, để muội vượt lên nhé.”

Trương Đại Sơn cười ha hả, vỗ vai bạn mình:

> “Ngươi mà không nói, ta còn tưởng mình là đệ nhất! May mà chưa khoe mẽ gì.”

Chiều cùng ngày, sau lễ tuyên dương, tại Đài Vân Sơn trung tâm Thiên Đô Thần Viện, hàng trăm đệ tử tề tựu đông đủ. Không khí trang nghiêm, từng trưởng lão đại diện bốn nhánh nội môn bước lên, khí tức uy nghi lẫm liệt:

1. Trận Đạo Phong – Chuyên sâu trận pháp, bố cục không gian, phòng ngự và phong ấn.

2. Đan Lô Phong – Tập trung luyện đan, dược lý, trị thương, và phụ trợ chiến đấu.

3. Kiếm Vũ Phong – Nhánh chiến đấu chính, tập hợp phần lớn những người theo con đường chém giết, kiếm đạo, quyền pháp.

4. Thiên Tâm Phong – Chuyên tu luyện tâm pháp, linh hồn, phù chú và thuật điều khiển tinh thần.

---

📣 Phát Biểu Khai Mạc – Trưởng Lão Tổng Viện

Trưởng lão Tiêu Lân, người đứng đầu nội viện, ánh mắt nghiêm nghị nhìn quét khắp quảng trường:

> “Các ngươi đều là tương lai của Thiên Đô Thần Viện. Từ hôm nay, các ngươi sẽ bước chân lên con đường tu hành chân chính, chịu khổ, chịu giày vò, nhưng cũng có thể chạm tay tới vinh quang và quyền năng!”

> “Hãy lựa chọn nhánh phù hợp với tâm – với căn – với chí nguyện của mình.”

---

🧭 Phần Chọn Phong

Từng người tiến lên, đặt tay vào Tâm Ấn Linh Cầu để hiện ra ngũ hành linh căn và độ dung hợp với từng phong. Khi đến lượt Trương Đại Sơn, linh cầu hiện ánh đỏ lửa mạnh mẽ, cực kỳ phù hợp với Kiếm Vũ Phong.

> “Haha! Không nghi ngờ gì nữa, ta chính là đệ tử chiến phong rồi!”

Đến lượt Diệp Linh, linh cầu lại chuyển màu lam u tĩnh, hiện rõ đường xoáy của linh lực:

> “Phù hợp với Thiên Tâm Phong – đúng như ta mong muốn.”

---

✨ Đến lượt Vân Thiên Hà

Khi đặt tay lên Tâm Ấn Linh Cầu, một luồng ánh sáng năm màu đồng thời bùng lên – hiện tượng ngũ hành dung hợp, cực kỳ hiếm thấy.

Cả quảng trường ồ lên.

> “Ngũ linh căn dung hợp?! Không thể nào!”

> “Hắn còn có thể dung hợp tới ba phong... đây là... loại thiên tư gì vậy?”

Trưởng lão Tiêu Lân cùng một số trưởng lão khác lộ vẻ kinh nghi. Sau một hồi thảo luận, họ để cho Vân Thiên Hà tự chọn nhánh tu luyện đầu tiên. Đây là vinh dự chưa từng có với tân sinh.

---

🎯 Lựa Chọn Của Vân Thiên Hà

Sau một lúc trầm ngâm, hắn bước đến trước Trận Đạo Phong – một lựa chọn khiến nhiều người bất ngờ.

> “Ta chọn Trận Đạo Phong.”

> "Kẻ thiên tư như hắn mà không chọn Kiếm Vũ Phong? Thật kỳ lạ..."

📘 Ghi chú hệ thống:

> 📜 Nhiệm vụ hệ thống cập nhật:

[Khởi Nguyên Trận Ý] – Tu luyện trận pháp cơ sở trong vòng 3 tháng, đạt thành tựu sơ bộ.

Phần thưởng: +5 Trí Lực, mở khóa [Thức Hải Trận Văn 1 giai].

Sáng sớm hôm sau, tại một khu vực tĩnh mịch phía đông bắc của Thiên Đô Thần Viện – nơi có các vách đá chạm khắc đầy phù văn cổ, Trận Đạo Phong mở lớp học đầu tiên cho đệ tử mới.

Vân Thiên Hà cùng một số ít người khác được dẫn tới một đình viện bằng đá khổng lồ, bên trong là Trận Pháp Lão Sư – Tô Dịch Huyền, một vị trưởng lão áo xanh có ánh mắt như nhìn xuyên mọi huyền bí của đất trời.

> “Muốn tu trận pháp, không cần kiếm sắc, không cần cơ bắp. Cần trí – cần tâm – cần tĩnh!”

> “Trận pháp là nghệ thuật kiểm soát linh lực và không gian. Nó có thể cứu người… cũng có thể vây giết kẻ địch giữa trời đất.”

Ông ném ra mười mấy ngọc giản chứa lý thuyết về ngũ hành phối trận, pháp nhãn cơ bản, cách bố trí trận văn đơn giản. Rồi đưa các đệ tử tới Trận Đài Thử Nghiệm — nơi có một trận pháp đã bị xoá mờ, yêu cầu họ khôi phục lại.

---

🧠 Hành Trình Tu Luyện Của Vân Thiên Hà

Vân Thiên Hà vốn có trí lực cao và cảm tri cực mạnh do hệ thống tăng cường, hắn dễ dàng phát hiện ra những “mạch dẫn linh” ẩn giấu. Dù chưa từng học qua, nhưng bản năng nhạy bén và khả năng học hỏi giúp hắn tiếp thu nhanh hơn hẳn những người khác.

Ban đầu, hắn thường xuyên thất bại khi vẽ pháp văn – nét vẽ lệch, dẫn linh không thông. Nhưng không nản chí, hắn luyện đi luyện lại suốt cả đêm. Trong đầu vang lên thông báo:

> 🔔 [Hệ Thống: Kỹ năng Trận Đạo Sơ Kỳ tăng lên LV2]

> 🎖 Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ: “Khởi Nguyên Trận Ý”

📈 Thưởng: +5 Trí Lực | Mở khóa: [Thức Hải Trận Văn 1 giai]

📘 Ghi chú: Bạn đã có thể khắc trận pháp đơn giản vào pháp khí và mặt đất trong bán kính 3 trượng.

---

🔮 Tư chất đặc biệt bộc lộ

Khi luyện tập một loại “Tụ Linh Trận Sơ Cấp”, hắn vô tình khiến trận pháp đó hoạt động… dù còn thiếu mất 1/3 đường vẽ! Trưởng lão Tô Dịch Huyền cực kỳ kinh ngạc:

> “Không ngờ… ngươi có Thiên Cảm Trận Tâm – thiên phú cực hiếm, có thể tự điều chỉnh linh khí và trận văn khuyết thiếu theo cảm ứng!”

> “Nếu tu luyện tới tầng sâu, ngươi có thể phá trận người khác chỉ nhờ vài hơi thở.”

📚 Nhật ký tu luyện – Tự thuật của Vân Thiên Hà

> "Ngày đầu tiên không dễ dàng, nhưng mỗi lần linh lực chạy đúng hướng trong trận, tim ta lại phấn khích.

Mỗi trận pháp như một sinh vật sống – lạnh lùng, trật tự nhưng chứa đựng khí tức của tạo hóa.

Ta không chỉ đang học cách chiến đấu, mà học cách điều khiển… quy tắc của trời đất."

Đêm thứ tư sau buổi học đầu tiên, một nhóm đệ tử Trận Đạo Phong được lệnh theo chân Trưởng Lão Tô Dịch Huyền xuống hạ sơn, tới trấn Thanh Dương – nơi xảy ra hiện tượng linh khí rối loạn, nghi do yêu thú tụ tập.

Mỗi người được chia thành tổ 3 người. Vân Thiên Hà đi cùng hai đệ tử khác:

Lạc Lưu – một nữ đệ tử giỏi vẽ pháp văn, nhưng nhút nhát.

Hứa Viêm – một gã to xác, hay nóng nảy nhưng gan dạ.

---

🌲 Trong rừng rậm – nơi linh khí cuộn xoáy

Cả nhóm bị chia cắt do sương mù dày đặc. Đột nhiên, từ trong bụi rậm, một con Huyết Nhãn Lang – Nhị Giai Trung Giai ập tới, đỏ ngầu mắt, miệng hôi tanh máu thịt.

Lạc Lưu hét lên sợ hãi, còn Hứa Viêm cầm kiếm lao lên nhưng bị văng ngược chỉ sau một đòn.

Vân Thiên Hà biết: nếu cận chiến, cả ba chắc chắn bỏ mạng.

> “Trận Văn – Khởi!”

Hắn nhanh chóng vẽ Tam Trùng Cơ Trận: một tổ hợp gồm:

Trận Trói – Khống chế cử động

Tụ Linh Trận – Hấp dẫn linh khí hỗ trợ

Hỏa Bạo Phù Trận – Gây nổ hỏa sát

Cả ba được bố trí theo tam giác nghịch hướng, dẫn khí qua pháp phù lưỡng giai do hắn tự tạo.

> “Dụ nó vào giữa trận – ta cần 3 hơi thở!”

Hứa Viêm gượng đứng dậy làm mồi nhử. Lạc Lưu rút kiếm cắt tay nhỏ máu kích hoạt trận nhãn, còn Vân Thiên Hà nhắm mắt dẫn khí.

Ầm!

Huyết Nhãn Lang bị trận trói ghìm lại. Một tiếng “bùm” vang lên, trận hỏa bạo bùng nổ thiêu đốt toàn bộ phần thân dưới của nó!

Dù chưa chết, nhưng nó gào rú trong đau đớn. Vân Thiên Hà lao lên, lưỡi kiếm truyền khí hỗn nguyên, đâm vào yết hầu.

Máu nhuộm đỏ trận văn dưới đất.

---

🔔 [Hệ Thống: Trận pháp thực chiến đầu tiên hoàn thành!]

> 📈 Trí Lực +3 | Cảm Tri +2 | Kỹ năng Trận Văn Thực Chiến mở khóa

🎖 Bạn đã đạt: Trận Đạo Sơ Giai – Chiến Dụng cấp 1

Hứa Viêm thở dốc:

> “Tên tiểu tử ngươi… trận văn này học ở đâu? Còn khủng bố hơn cả chiến pháp!”

Lạc Lưu ánh mắt phức tạp:

> “Cảm ơn… nếu không có ngươi… ta đã…”

Vân Thiên Hà chỉ cười khẽ, ánh mắt lại nhìn về vầng trăng. Tâm hắn biết:

> “Ta không chỉ học để chiến đấu… ta đang tìm ra cách khống chế cả vận mệnh.”

Cuộc triệu kiến ban đêm

Sau khi hoàn thành báo cáo nhiệm vụ, các đệ tử được cho lui nghỉ. Nhưng Vân Thiên Hà vừa rời khỏi điện sảnh không bao lâu thì một đạo ánh sáng màu lam xuất hiện trước mặt hắn.

> “Vân Thiên Hà, ngươi được mời tới Tàng Trận Các. Trưởng lão Tô Dịch Huyền đang đợi.”

Hắn nhíu mày, nhưng không do dự. Với những gì vừa thể hiện trong rừng, hắn cũng đoán trước sẽ có hậu chuyện.

---

📚 Tàng Trận Các – giữa bóng tối, ánh sáng trận văn lấp lánh

Bước vào nơi này, Vân Thiên Hà như lạc vào một thế giới khác: vô số trận đồ cổ xưa lơ lửng giữa không trung, xoay chuyển theo quy tắc thần bí.

Trưởng lão Tô Dịch Huyền – một người đàn ông tóc hoa râm, đôi mắt sâu như vực, đang ngồi trước một bức phù đồ cổ.

> “Ngươi... vẽ trận đó, không theo bất kỳ lối ghi chép nào trong bản đồ trận của Tông Viện. Vậy học từ đâu?”

Vân Thiên Hà im lặng chốc lát, rồi đáp khéo:

> “Là ngộ ra từ trong khi chiến đấu. Vãn bối học bằng cách quan sát quy luật thiên địa và cảm ứng từ pháp khí bản thân.”

Tô Dịch Huyền nheo mắt, ánh sáng trận pháp trong con ngươi lóe lên.

> “Ngươi... không nói thật toàn bộ, nhưng cũng không nói sai.”

Ông giơ tay, bức phù đồ trên không tự động hạ xuống, xoay về phía Vân Thiên Hà.

> “Trận văn của ngươi – có tính cải biên và dung hợp. Rất giống phong cách của một người.”

“Kẻ từng là đệ tử kiệt xuất nhất của trận đạo... nhưng đã phản bội!”

---

⚡ Tiết lộ chấn động: Tàn Trận Thừa Kế Giả

Tô Dịch Huyền chắp tay sau lưng, giọng trầm hơn:

> “Năm xưa, trận đạo từng có một thiên tài ngút trời – Ngụy Vô Trần.

Hắn dung hợp chiến pháp, pháp quyết và trận đạo, sáng tạo ra những tuyệt học không có trong điển tịch.”

“Nhưng rồi hắn phản bội, gia nhập tà đạo, gây ra vô số án máu...”

> “Kỳ lạ thay, trận pháp của ngươi lại có phần giống cách bố trí năm xưa của hắn – có tính phản đảo, nghịch vận và dẫn nội lực vào tâm trận thay vì biên giới trận. Ai đã dạy ngươi?”

Vân Thiên Hà ánh mắt lóe lên, nhưng vẫn bình tĩnh:

> “Không ai dạy ta. Ta... chỉ học từ trải nghiệm và chiến đấu.”

Một thoáng im lặng. Rồi Tô Dịch Huyền chậm rãi gật đầu:

> “Được. Nếu vậy – từ hôm nay, ngươi sẽ được ta dạy riêng, nhưng không phải dưới danh nghĩa đệ tử.”

“Mà là... người kế tục tàng đồ vô danh. Ta sẽ thử ngươi trong một năm. Nếu vượt qua, ta sẽ giao cho ngươi thứ mà chỉ có một truyền nhân trận đạo thực sự mới được chạm vào.”

🧩 [Hệ Thống nhiệm vụ kích hoạt]

> 📜 Nhiệm vụ ẩn: Kế thừa trận đạo

🔸 Học đủ 3 bộ cơ sở: Trận Nhãn – Trận Văn – Trận Linh Ứng

🔸 Hoàn thành 3 nhiệm vụ khảo nghiệm trong 1 năm

🔸 Đạt thành tích vượt qua bài kiểm nghiệm Trận Tâm Huyễn Cảnh

Thưởng:

📘 Trận Thư Tàn Quyển (Bản ẩn)

📈 Trí lực +6 | Cảm tri +10 | Tăng khả năng dẫn linh khí vào trận

More Chapters