Cherreads

Đạo Tiễn Ký Sự

Đại_tựu
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
24
Views
Synopsis
" Thế giới xa lạ như thời cổ vậy, trong sự khó khăn sợ hãi của con người ai giám bước chân đến thiên đường ?" tại thế giới có nền văn minh cổ, nhưng lại có những sức mạnh huyền bí đến từ các vị thần hoặc chiều không gian lạ. Nơi thế giới ấy lại có kẻ xuyên vào, Silas mộ t con người kỳ lạ, không bị ràng buộc bởi điều gì. Trong thân xác mới, anh ta tìm hiểu ra những bí mật của thế giới, tìm ra những con đường dẫn tới sức mạnh tuyệt đối và trờ thành kẻ thống trị. Câu truyện không chỉ xoay quanh hệ thống sức mạnh đa dạng, mà còn là những hí mật không đoán trước được của thế giới, những con đường có được sức mạnh tuyệt đối, mà còn có những thành phố, những quộc đấu trí, chiến lược.
VIEW MORE

Chapter 1 - Chương 1: xuyên rồi ?

Trên đỉnh núi cao, một thân người bị bắn văng khỏi vách đá, rơi thẳng vào rừng sâu phía dưới.

Thân xác ấy đập xuống tán cây, va vào đất đá, lăn lộn giữa bùn đất và cành lá gãy vụn. Ánh trăng đổ xuống thân thể máu me be bét ấy. Bộ đồ anh ta mặc chỉ là những mảnh vải khác nhau khâu lại thành 1 bộ đồ để mặc, chẳng có chút gì dễ nhìn.

Silas mở mắt giữa bóng tối lạnh buốt. Mùi tanh của máu quyện trong bùn đất khiến hắn buồn nôn. Cơn đau ập tới như sấm nổ giữa đầu.

- "Mình... không phải đã chết rồi sao...?, rõ là đã chết nơi phòng thí nghiệm của mình." - hắn lẩm bẩm.

Silas cố gắng nhìn xuống cơ thể của bản thân mình, anh ngạc nhiên xen thêm phần bất lực. Cơ thể thì bị nát máu bắn tung quanh đất bùn, tay thì bị còng bởi Gông gỗ, chân thì gần như chẳng nhận ra được hình dạng

Nhưng rồi, như tiếng vọng từ vực sâu ký ức, những mảnh ghép xa lạ ùa về. Một thân xác khác hiện lên trong đầu: một người cũng tên Silas 21 tuổi, bị bắt làm nô lệ sau khi làng bị thiêu rụi , người thân bị giết bởi cuộc thanh trừng của thành Noe. Anh và những người đàn ông, phụ nữ đều bị bắt làm nô lệ cho đám quý tộc. Hai năm ròng rã bị xiềng xích trong hầm mỏ chỉ ăn khoai và bánh mì mốc, rồi bị bán lại cho một tên thương nhân độc ác. Hắn đánh đập, hành hạ, bắt Silas bò như chó trong xó bếp, làm những công việc nặng nhọc

Cho đến cái đêm định mệnh ấy.

Tên thương nhân đang say ngủ sau bữa tiệc rượu, khẩu súng cò quay đặt trên bàn cạnh giường. Silas lặng lẽ bước vào, xích sắt vẫn nặng trĩu trên tay. Tim hắn đập mạnh. Nỗi thù oán trong lòng khiến hắn mất ý chí.

Tiếng bước chân trên sàn gỗ kêu nhẹ. Tên thương nhân khẽ trở mình. Nhưng trước khi hắn kịp mở mắt, xích sắt quật ngang vào cổ họng. Hắn vùng vẫy, mắt trợn ngược. Silas nhặt khẩu súng trên bàn, hai tay run rẩy. Hắn bắn - tiếng súng vang lên như sấm. Tên ác nhân ngã gục, gương mặt vặn vẹo chết trong kinh hãi.

Không lâu sau, lính Thành Noe nghe tiếng súng đã ập đến, Silas chỉ biết cưỡi ngựa của tên thương nhân chạy. Trong cuộc rượt đuổi dữ dội xuyên núi, Silas bắn gục một tên lính, nhưng binh lính quá đông. Trên đỉnh núi, một gã lính giáp nặng giơ súng nhắm thẳng:

- "Nô lệ phản loạn, đồ súc sinh! Xuống địa ngục mà sám hối đi!"

Tiếng súng vang lên. Viên đạn ghim vào lưng. Silas không hét. Chỉ là một khoảng tối nuốt chửng tất cả. Thân thể hắn ngã khỏi ngựa rơi xuống vực thẳm.

-" Và bây giờ là ta xuyên vào cơ thể tàn tạ này, chắc chịu thay nỗi đau chết của tên Silas cũ nhỉ"- Anh chế diễu nói.

Bỗng cơ thể Silas nhói lên, nó đang tái tạo lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, rất nhanh sau đó cơ thể đã lành lại như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.

-" Cơ thể mình đã lành lại rồi. Chắc đây là phúc lợi của người xuyên không giống các nhân vật chính trong tiểu thuyết mạng con gái hay kể cho mình" - Silas lẩm bẩm 1 mình

Đứng dậy, anh nhìn sang bên cạnh cười nhẹ, khẩu súng cò quay vẫn nằm đó, Silas nhặt lấy. Anh kiểm tra thì chỉ còn bốn viên. Giấu vào tay áo, rồi lê bước xuyên rừng, theo ký ức để xác định đường đi.

vừa đi anh vừa suy nghĩ:

-"hay thật đấy, vẫn dùng xe ngựa, súng cò quay và súng giáo, thế giới này chắc thuộc thế kỷ 17 đến 19 nhỉ? Mà, chắc hẳn không chỉ mình mình là người xuyên đến đâu nhỉ?"-

nhìn lên núi anh nhận xét

"cái vực này so với ngọn núi mình ngã xuống chắc cũng cỡ 700 mét đấy nhỉ?, là 1 kẻ giết người chắc mấy tên lính kia xuống sác nhận cái chết mình sớm thôi, rời thôi." - Silas nói

Mặt trời lên, con đường đất hiện ra trước mắt Silas anh cười.

-"đúng như mình nghĩ hướng này là lối mòn, theo ký ức thì đây là con đường giao thương duy nhất giữa thành Noe và Đế Đô." - Silas lẩm bẩm

Hắn trèo lên cây, ẩn nấp và chờ. Chờ 1 đoàn xe vì anh có thể xin đi nhờ hoặc dùng tiền để xin đi vì tiền của tên thương nhân anh trộm được cũng không ít. Ngồi mong mỏi 1 hồi lâu thì một đoàn xe ngựa gồm bốn chiếc. Chiếc thứ hai nhìn vô cùng khác biệt, nó bóng loáng sạch sẽ và sang trọng từ màn che, rõ là xe quý tộc. Silas thở dài, tự biết không dễ đụng, hắn sẽ chết lần nữa nếu không nhờ được chuyến xe này - chậm rãi hắn bước ra, chắn giữa đường. Tiếng vó ngựa dừng lại. Từ xe đầu bước xuống một người đàn ông cao lớn, tóc đỏ như lửa, tấm áo choàng phấp phới, tay đặt lên chuôi kiếm.

- "Kẻ nào chắn đường?"

- "Kẻ lạc đường, xin được đi nhờ," - Silas cúi đầu, giọng khàn nhưng lễ phép.

Người đàn ông gật nhẹ, nhận xét hắn 1 vòng rồi lên tiếng gọi người kiểm tra người Silas . Một tên lính giáp xích tiến tới, tra tay vào người hắn lục soát. Silas giữ mặt bình thản, ánh mắt lạnh. Khi tên lính khom người kiểm tra sau lưng, hắn khéo léo trượt khẩu súng từ tay áo xuống, luồn sát vào thắt lưng bên hông người lính, để nó khuất giữa mớ vải giáp đong đưa.

Gã lính đứng dậy, lắc đầu:

- "Không có gì nguy hiểm, thưa ngài."

- "Cho hắn lên xe cuối. Để đảm bảo an toàn cho bá tước." - người đàn ông nói rồi quay đi.

Silas lặng lẽ bước về phía xe cuối, đi qua người lính nãy kiểm tra mình tay khẽ giật khẩu súng lại từ hông người lính trong khoảnh khắc không ai chú ý, tiếng giáp xích của hắn đã lấn áp tiếng súng đụng chạm với giáp người lính. Không ai nhận ra. Không ai nhìn thấy.Đi vào trong chiếc xe ngựa thì thấy 5 người lính, trang phục vải xanh lá chỉnh tề, hai tay cầm vào khẩu súng dài bên cánh tay phải, luôn trong tư thế chiến đấu, bất kỳ cuộc chiến nào chắc chắn đều có thể tấn công ngay lập tức. Silas nhìn 1 vòng thì còn 2 chỗ ngồi anh liền ngồi vào, những ánh mắt người lính luôn đề phòng nhìn anh.

Nhìn qua cửa sổ nhỏ trên xe xác định xe đã khởi hành, quay lại nhìn các người lính, Silas nhẹ nhàng lên tiếng

-"xin chào mọi người, cho tôi hỏi là đoàn mình từ đâu tới vậy?"

mọi người lính vẫn im lặng nhìn anh, bỗng 1 người nhìn trẻ trung trong đó nói.

-"bọn tôi là lính hoàng gia thuộc quyền quản lý của 1 bá tước nơi Đế Đô".